Viết bài văn tả phong cảnh - mẫu 1
Hồ Tam Bạc được biết đến như một nét đẹp nổi bật của Thành
phố Hoa Phượng Đỏ. Mỗi người mỗi cảm nhận, người bảo hồ đẹp nhất khi trăng lên,
người bảo lúc hoàng hôn xuống.Nhưng tôi thì thấy hồ Tam Bạc đẹp nhất vào mỗi buổi
sớm mai.
Sớm Tinh mơ, từ trên cao nhìn xuống, hồ Tam Bạc như một chiếc gương khổng lồ, sáng long lanh giữa không gian rộng lớn. Màn sương đêm mờ ảo như 1 tấm chăn voan mỏng hồ khoác lên, ngủ im lìm. Một vài dàn đèn lê-ông còn thức, thắp sáng 1 góc nhỏ. Bầu trời lúc này chưa trong xanh, cao vợi mà trắng bạc, nhiều mây lấp lánh vài vì sao thức thâu đêm. Mặt trăng Muộn vẫn còn lang thang dạo chơi với những đám mây trắng xốp trên trời cao. Không gian thật huyền ảo, thơ mộng! Làn gió buổi sớm chớm hè se se, man mát cố lay mọi vật tỉnh giấc. Hàng phượng dọc 2 bờ hồ rủ bóng, nhắm nghiền mắt, ngủ say. Tất cả bọn trẻ đều ngủ ngon lành thì bác si già đã thức dậy từ bao giờ, khẽ vuốt chòm râu dài, vẻ trầm ngâm. Hai dãy nhà bên hồ còn ngủ yên, lác đác vài nhà mở cửa. Trên con đường rộng thênh thang, thi thoảng, Vài chiếc xe chạy vội qua, nhanh như chớp.
Bỗng, tiếng chuông nhà thờ lớn ngân vang, đánh thức cả
thành phố. Ông mặt trời khẽ vén màn mây, thức dậy. Bầu trời sáng dần lên, trong
trẻo hơn, một mày xanh phớt, nhè nhẹ. Mặt trời ửng hồng ở đằng Đông, nhô lên từ
từ sau cây gạo cổ thụ phía tượng Đài Nữ Tướng Lê Chân. Nắng nhẹ, dìu dịu như những
sợi tơ vàng ai vừa dệt lên. Hàng phượng vĩ bên hồ rủ bóng lá xanh. Những Chiếc
lá phượng nhỏ bé thi thoảng bị chị gió cuốn xuống hồ, trôi nhẹ 1 cuộc phiêu lưu
dài. Đã vào hè, hàng phượng bắt đầu nở hoa. Những chùm hoa phượng đỏ lửa hòa
vào với nắng mai tạo nên 1 bức tranh phong cảnh tuyệt mỹ. Gió khẽ vờn đùa với
làn nước trong, sóng gợn lăn tăn. Chim chóc hót líu lo bài ca bình minh. Dàn
đèn bên hồ giờ đã ngủ để lấy sức làm việc khi đêm về. Hai bên hồ là con đường
lát đá hoa cương rộng , phủ bóng cây xanh dành cho người đi bộ. Buổi sớm, người
dân quanh hồ, mở cửa đón gió và đi tập thể dục. Từng tốp các cụ già đi bộ, các
cặp nam nữ thanh niên cùng chạy dọc bờ hồ. Đường phố bắt đầu trở lại sự ồn ã ,
tấp nập với xe cộ. Tiếng còi xe inh ỏi. Dòng người qua lại đông đúc dần. Hai
dãy nhà bên đường thức giấc,hàng quán bắt đầu mở cửa buôn bán.
Bầu trời cao xanh da trời, không 1 gợn mây. Mặt trời đã lên
cao. Ánh nắng bắt đầu gắt hơn, màu nắng vàng hoe nhuộm xuống mặt hồ. Hồ Tam Bạc
lung linh, rực rỡ như được dát vàng, dát bạc. Bên ghế đá, dưới gốc si già, 2 cụ
già ngồi đánh cờ tướng, râu tóc bạc phơ, vẻ trầm ngâm, điềm tĩnh như Hai vị
tiên chốn bồng lai lac xuống trần. Mọi người đã vào trường học, xí nghiệp,… bắt
đầu một ngày mới chỉ còn lại những vị khách du lịch đứng chụp ảnh lưu niệm, tản
bộ quanh hồ để thưởng thức vẻ đẹp như mơ của Hồ Tam Bạc.
Hồ Tam Bạc vào buổi sáng thật thuần khiết, huyền ảo mà
không quá tĩnh lặng. Tôi rất tự hào vì thành phố hải phòng có hồ Tam Bạc. Tôi
mong mọi người sẽ cùng chung tay bảo vệ, xây dựng cho hồ Tam Bạc ngày càng đẹp
hơn.
Viết bài văn tả phong cảnh - mẫu 2
Tuổi thơ của em gắn liền với những cảnh đẹp của quê hương.
Đó là những cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay hay con đường quen thuộc in dấu
chân quen…. nhưng gần gũi và thân thiết nhất vẫn là dòng sông nhỏ đầy ắp tiếng
cười của bọn trẻ chúng em mỗi buổi chiều hè.
Con sông là một nhánh của sông Hồng. Nó chảy qua bao nhiêu
xóm làng, qua những cánh đồng xanh mướt lúa khoai rồi chảy qua làng em. Con
sông như lặng đi trước vẻ đẹp của xóm làng. Nó trầm ngâm phản chiếu những hàng
tre đỏ bóng mát rượi xuống đôi bờ.
Buổi sáng dòng sông như một dải lụa đào thướt tha. Trưa về,
nắng đổ xuống làm mặt sông lấp loáng một màu nắng chói chang. Trên những cành
tre bên bờ, một gã bói cá lông xanh biếc hay một một chú cò lông trắng như vôi
đang lim dim ngắm bóng mình dưới nước. Chiều chiều, bọn trẻ chúng em rủ nhau ra
sông tắm. Chúng em đùa nghịch vẫy vùng làm nước bắn tung toé. Phía cuối sông vọng
lên tiếng gõ lanh canh của bác thuyền chài đánh cá làm rộn rã cả khúc sông. Buổi
tối, ông trăng tròn vành vạnh nhô lên khỏi rặng tre in bóng xuống mặt sông thì
dòng sông trở thành một đường trăng lung linh dát vàng. Mỗi khi học bài xong,
em và các bạn rủ nhau ra bờ sông hóng mát. Ngồi trên bờ sông ngắm cảnh và hưởng
những làn gió mát rượi từ sông đưa lên, lòng em thảnh thơi, sảng khoái đến vô
cùng.
Em yêu dòng sông như yêu người mẹ hiền. Sau này dù thời
gian có làm phai mờ những kỉ niệm thời thơ ấu nhưng hình ảnh dòng sông quê
hương mãi mãi in sâu trong tâm trí em.
Viết bài văn tả phong cảnh - mẫu
3
Ao ở làng em chính là một hồ nước đẹp xanh đẹp biết bao và
ai ai cũng thích ngắm nhìn cái ao mỗi khi đi làm đồng về.
Ở xung quanh cái ao có những bãi chuối thật là xanh ngắt.
Khung cảnh như hòa với nhau trong một bầu trời thôn quê thật là yên bình biết
bao nhiêu. Nước của cái ao này lại có một màu xanh sẫm do bóng cây cổ thụ cao
to ở đó như được in lên và cùng bầu trời trong vắt, dịu mát của những cụm mây lững
lờ trôi thật là bồng bềnh phiêu lãng biết bao nhiêu. Thế rồi em như thấy được
dòng nước trong xanh tĩnh lặng không một gợn sóng cây cối hai bên bờ in bóng xuống
dòng sông như là tranh vẽ vậy, cảnh làng quê thật là yên bình biết bao nhiêu. Mỗi
lần đến đây, là em lại cảm thấy được tâm hồn mình như được thư thái biết bao
nhiêu.
Ao làng không ai thả cá cho nên nước cũng rất trong và
xanh. Ao làng em làng em lại trồng sen, cứ mỗi độ hè sang là hương se lại bay
lay tảo khắp nơi. Có những buổi chiều em chạy xe trên con đường mòn đi về nhà lại
đi qua nơi cái ao làng quen thuộc em với chúng bạn lại dừng xe và như cố hít
căng lồng ngực sao cho thật đầy hương thơm thanh khiết của mùi hoa sen.
Mọi người ai ai cũng thấy yêu quý các ao làng. Cứ mỗi ngày
ra đồng vất vả thì ra những con sông thì hơi xa nên người ta vẫn thường rửa
chân tay ở đây. Và chiếc ao làng lại có diện tích không rộng lắm như đối với
không chỉ riêng bản thân em mà cả làng ai ai cũng yêu thích cái ao.
Mùa sen qua đi thì khung cảnh ao vẫn không bao giờ là hết
hay mất đi được vẻ đẹp của cái ao làng em. Cây cổ thụ như soi bóng mình xuống
chiếc gương khổng lồ nhưng lúc nào cũng im lặng. Chiếc gương đó như in dấu cả bầu
trời trong xanh và khổng lồ ngoài kia.
Em yêu cái ao làng em lắm, bởi nó đã gắn bó với tuổi thơ
em, gắn bó với người thân yêu của em ở miền quê nghèo nhưng lúc nào cũng rộn
ràng tiếng cười này.
Viết bài văn tả phong cảnh - mẫu
4
Ôm ấp, bao bọc lấy ngôi làng nhỏ ở quê em không phải
là một dòng sông hiền hoà, chảy trôi lững lờ mà là một con suối
nhỏ chảy róc rách, róc rách êm đềm và thật thơ mộng. Con suối nhỏ
nhưng thật đẹp, nó là người bạn thân thiết, gần gũi với cuộc sống
hằng ngày của bà con nơi xóm nhỏ quê em.
Ngoại em kể, con suối này đã có từ lâu rồi. Từ khi
xóm này được lập nên thì con suối đã xuất hiện ở đó tự bao giờ.
Ngoại em cũng không rõ về nguồn gốc của con suối nhỏ này, cũng không
biết đó là con suối tự nhiên, hay là con suối do người tự đào ra.
Chỉ biết rằng nó gắn bó với người dân nơi đây từ lâu lắm rồi. Con
suối bao bọc trọn ngôi làng mà ngoại em sống ở đó. Con suối nhỏ
thôi, không lớn như những dòng sông ở những nơi khác. Vốn là suối nên
dòng chảy của nó không xiết, chỉ êm đềm, hững hở chảy trôi nhẹ
nhàng mà thôi.
Dòng chảy của suối trong suốt bốn mùa chỉ nhẹ
nhàng thôi. Nó hiền hoà và mộc mạc, chất phác như chính những con
người quê em. Quanh năm, nguồn nước dưới suối trong mát một màu xanh
ngọc bích. Xuân, hạ, thu, đông, nước ở đây không bao giờ đục ngầu cả,
lúc nào cũng giữ cho mình tấm áo tinh khôi của buổi sơ khai, thuở ban
đầu khi nó mới xuất hiện ở quê em. Sớm, những tia nắng ban mai chiếu
xuống, mặt nước như được rát một lớp bạc, lấp lánh trông thật đẹp.
Chiều, khi hoàng hôn buông xuống, con suối lại sở hữu cho mình một
lớp nhung mịn màng của bóng chiều tà. Mặt nước ửng đỏ như ly rượu
nho ngọt lịm. Dòng nước của con suối thì mát và trong lắm. Nhúng tay
xuống dòng suối thì quả là dễ chịu, dường như mọi mệt mỏi đều tan
biến đi hết, chỉ còn lại cảm giác thoải mái, sảng khoái tới lạ
thường. Ở con suối này cũng có cá, nhưng cũng ít thôi. Những chú cá
sặc sỡ sắc màu tung tăng bơi lội thoả thích trong dòng nước mát
lành. Có những chú cá tinh nghịch còn ngoi lên mặt nước, đớp đớp
làm cho mặt suối xao động, rung rinh trông rất tuyệt. Con suối gắn bó
với người dân quê em và người dân quê em cũng rất quý và coi trọng con
suối nhỏ này. Con suối là nguồn nước sạch cho nơi đây, tô thêm vẻ đẹp
trong trẻo, mát lành cho nơi đây. Một con suối thật dễ thương làm sao!
Con suối là người bạn thân thiết, tri kỷ với người
dân nơi quê em. Nó đẹp, vẻ đẹp của sự tinh khôi và thanh khiết, mát
mẻ. Từ lâu, con suối đã trở thành một thành viên không thể thiếu ở
xóm nhỏ quê em.
Viết bài văn tả phong cảnh - mẫu
5
Một buổi chiều mùa hè, khi vừa tắt nắng, em cùng mẹ đi ra
con suối nhỏ ở cuối làng để cùng gánh nước tưới những luống rau trồng trên bãi.
Ngắm nhìn con suối dưới ánh hoàng hôn thật đẹp và thanh bình, khiến em cảm thấy
quê hương mình thật tươi đẹp.
Con suối quê em chảy từ núi cao, băng qua cánh rừng rậm rồi
chạy đoạn dài giữa đồng bằng rồi mới về đến đây, con suối chỉ dài chứ không to
rộng, từ bờ bên này sang bờ bên kia chỉ rộng khoảng 20 mét, lòng suối khá sâu,
đã nhiều người đi tắm ở đây cho rằng nơi sâu nhất của suối phải bằng chiều dài
của hai người lớn, tuy nhiên hai bên bờ suối lại khá nông, mọi người hay lấy nước
tưới rau ở đây. Con suối chảy giữa cánh đồng lại cách xa khu dân cư nên rất sạch
sẽ, làn nước trong xanh, mát lạnh, vào ngày trời trong xanh có thể nhìn sâu xuống
lòng suối có những cây rêu xanh và từng đàn cá bơi tung tăng. Thời điểm con suối
cạn nhất mọi người thường ra đây câu cá, đi tắm mát, nước vừa sạch lại vừa
trong xanh hòa mình với thiên nhiên. Hai bên bờ suối là những bãi trồng rau của
mọi người, hàng rau xanh non mơn mởn, xa xa có đám hoa dại, cây cỏ lau, khung cảnh
vừa yên bình lại vừa thơ mộng.
Em chỉ ước một lần được ngồi trên chiếc thuyền nhỏ đi dạo
trên mặt con suối để có thể cảm nhận được hết vẻ đẹp của con suối quê hương.
Viết bài văn tả phong cảnh - mẫu
6
Mỗi người chúng ta sinh ra, lớn lên và trưởng thành,
dẫu có đi bất cứ nơi đâu đi chăng nữa vẫn luôn có một nơi để trở về đó chính là
quê hương. Và có lẽ, nếu sau này lớn lên, rời xa nơi đây em sẽ rất nhớ và đặc
biệt là cảnh mặt trời mọc vào mỗi buổi sớm.
Lúc ông mặt trời còn ẩn mình sau làn mây, trời còn nhá nhem
tối, em đã thức dậy. Trước lúc ông mặt trời tỏa nắng, đón chào một ngày mới, cảnh
vật nơi quê hương em mới thật yên tĩnh biết bao. Từng làn sương mỏng vẫn còn e ấp
đọng lại trên những cành cây, ngọn cỏ tạo thành lớp màng trông thật lạ biết
bao. Trên những mái nhà, những làn khói quyện theo mùi rơm rạ phả vào trong bầu
không gian rộng lớn tạo nên thứ hương vị rất đặc trưng của làng quê mỗi buổi sớm
mai. Rồi chỉ một lúc sau, bầu trời phía đông chợt sáng hẳn lên. Đó cũng là lúc
ông mặt trời dần dần thức dậy, nhô lên sau màn mây trắng để đón chào một ngày mới.
Ánh mặt trời nhẹ dịu, tỏa sáng khắp muôn nơi, đánh thức vạn vật thức giấc để bắt
đầu ngày mới. Những chú chim ríu ríu trên những cành cây cao. Xa xa, trên nền
trời xanh thẳm, có những đàn chim đã rời khỏi tổ đi kiếm ăn. Những chú trâu,
chú bò đang ra đồng kiếm ăn, vừa đi vừa khoan thai gặm cỏ. Thêm vào đó, ánh mặt
trời soi chiếu xuống những giọt sương tạo nên thứ màu sắc lung linh như những
viên ngọc trai đang phát sáng. Phía cuối làng, đâu đó nghe tiếng của các cô các
bác nông dân ra đồng, vừa đi vừa nói cười vui vẻ để bắt đầu một ngày làm việc mới
thật hiệu quả. Tất cả những cảnh vật ấy quyện hòa vào nhau tạo nên bức tranh cảnh
mặt trời mọc thật đẹp.
Cảnh mặt trời mọc trên quê hương em thật đẹp, nó gợi lên
trong em niềm hân hoan, phấn khởi để bắt đầu một ngày mới với bao điều tuyệt vời.
Sau này dẫu rời xa nơi đây em sẽ nhớ mãi khoảnh khắc này.
Viết bài văn tả phong cảnh - mẫu
7
Sau trận mưa rào, cả đất trời đều đổi thay. Gió thổi lao
xao. Hàng bạch đàn reo. Cây đa cổ thụ xòe tán, lá xanh biếc ngời ngời. Bầu trời
mênh mông, bao la.
Đẹp nhất là đồng quê. Một màu xanh ngọt ngào dâng lên. Lúa
con gái xanh mướt như nhung. Làn gió xuân lướt qua. Lúa nhấp nhô gợn sóng kéo
dài đến chân trời xa. Hàng trăm cánh én biếc chao đi chao lại như đưa thoi. Cò
trắng từng đôi, từng đôi xòe cánh, hoặc bay lên, hoặc đậu xuống nhịp nhàng.
Ba, bốn con trâu, con nghé hiền lành gặm cỏ ven đê, cỏ xanh
mượt mà bờ kênh, bờ máng. Nước trong vắt từ các dòng kênh tuôn về cánh đồng màu
xa xa. Mía, ngô, khoai… xanh biếc một màu, vươn lên phơi phới. Lúa dự, lúa tám
thơm, lúa giống mới, lúa nếp cái hoa vàng… tỏa hương lâng lâng trong làn nắng mới.
Đồng quê bát ngát một màu xanh no ấm, thanh bình. Chiếc nón
trắng của ai nhấp nhô trên đồng. Tiếng hát ngọt ngào từ xa đưa lại. Khiến em
đang trên đường đi học phải dừng lại lắng nghe mà lòng bồi hồi.
Viết bài văn tả phong cảnh - mẫu
8
Từ những đường phố cổ nhỏ hẹp quanh khu vực Văn Miếu xuôi
theo đường Cát Linh, ta gặp con đường Giảng Võ rộng thênh thang. Mỗi buổi chiều
được dạo bước trên con đường này thật thú vị biết bao!
Con đường này nối trung tâm cũ với cả một vùng rộng lớn
đang mở mang. Đoạn từ cuối đường Cát Linh dẫn tới khu Triển lãm Giảng Võ một
bên cao, một bên thấp, ở giữa là hàng cây bóng mát lâu năm cành lá sum sê, gốc
cây được xây bọc cẩn thận tỏa tán lá xanh um xuống đường phố. Chiều nay, em lên
thăm ông nội ở dãy nhà D của khu nhà tập thể. Buổi chiều nên phía đường thấp
đông xe cộ hơn vì dòng người tan làm đang vội vã, hối hả trở về nhà. Ngày trước,
nghe ông em nói đoạn đường này rất vắng vẻ, phương tiện chủ yếu là xe đạp, vậy
mà giờ đây xe máy, ô tô đi lại nườm nượp. Dòng xe cộ nối đuôi nhau đi lại bon
bon, vài người vội vã phóng xe thật nhanh trên đường, một số khác thư thả,
thong dong đi bộ trên vỉa hè. Thấp thoáng có bóng mấy xe xích lô thấp và rộng
chở hàng và chở người chạy chậm chạp. Những khuôn mặt hồng hào, rạng rỡ, những
tiếng cười, tiếng nói, tiếng động cơ, tiếng còi xe hòa trộn vào nhau tạo nên một
bản nhạc âm thanh đường phố thật náo nhiệt. Đang là mùa đông nên bầu trời có
chút hơi xám buồn, những đám mây nặng nề lững lờ trôi, thỉnh thoảng có cơn gió
lành lạnh thổi qua khiến mấy chiếc lá còn sót lại vẫy vẫy trong gió. Dọc dãy
nhà cao tầng và cả phía đối diện, các cửa hàng, cửa hiệu, quán hàng rộn ràng, tấp
nập người mua kẻ bán ra vào làm cho đường phố như cũng được tiếp thêm sinh khí,
tràn đầy sức sống hẳn lên. Lúc này, trời cũng đã trở nên tối hơn, đèn điện từ
các quán với đủ màu sắc hòa cùng đèn xe máy tạo nên dòng chảy sáng rực cả con
đường. Mấy chiếc đèn cao áp với các cột đèn cao vút đứng trầm ngâm, lặng lẽ ngắm
nhìn cảnh vật phía dưới.
Buổi chiều ở con đường Giảng Võ khá yên bình và tĩnh lặng.
Càng dạo bước trên con đường này, em càng thêm yêu Hà Nội, yêu đất nước mình
hơn. Em tự nhủ với lòng mình sẽ học tập thật tốt để mai sau xây dựng quê hương,
đất nước ngày càng giàu đẹp hơn.
Viết bài văn tả phong cảnh - mẫu
9
Nghỉ hè vừa qua, em được về quê ngoại và thưởng thức một buổi
bình minh rực rỡ trên quê hương yêu dấu. Buổi sớm hôm ấy thật là đẹp!
Trời vừa sớm nhưng em đã thức dậy đi dạo quanh làng. Tiếng
gà gáy râm ran khắp xóm. Khi trời mát mẻ, không gian thoáng đãng. Một làn gió
thoảng qua làm xao động cành lá để lộ ra những hạt sương sớm long lanh. Bầu trời
cao, rộng mênh mông, đây đó một vài đám mây trắng lững lờ trôi. Từ các mái bếp,
những làn khói nghi ngút bay lên hoà quyện với sương sớm tạo thành những dải lụa
mềm uốn lượn trên bầu trời. Ngoài đồng những bông lúa ngả đầu vào nhau thì thầm
trò chuyện. Nhìn từ xa, cánh đồng trông như một tấm thảm màu xanh pha vàng trải
rộng mênh mông. Đây đó trên cánh đồng lác đác một vài bác nông dân ra thăm ruộng.
Từ các ngõ xóm, trên đường làng, các bà các chị gánh những gánh hàng, rau tươi
su hào, cải bắp … mang ra chợ bán. Các em bé xúng xính trong những bộ quần áo sặc
sỡ lon ton theo mẹ ra chợ. Những chú lợn eng éc đòi ăn, những chú kêu ăng ẳng,
mọi người ý ới gọi nhau đi làm. Đằng đông, mặt trời tròn xoe, ửng hồng đang từ
từ nhô lên sau bụi tre, chiếu những tia nắng ấm áp xuống mặt đất, xua tan màn
sương sớm, nhuộm vàng những bông lúa làm cả xóm làng như sáng bừng lên giữa ánh
bình minh. Bầu trời lúc này như trong và sáng hơn, mây trắng hiền hoà, từng đàn
chim bay lượn thật là đẹp. Trên các cành cây, những chú chim hót líu lo chào
ngày mới. Ngoài đường, xe cộ đi lại nườm nượp, các bạn học sinh vui vẻ đến trường.
Tất cả các màu sắc, cảnh vật, âm thanh đó như hoà quện với nhau tạo nên phong cảnh
làng quê thật trù phú, tươi vui.
Em rất yêu quê hương em - một làng quê thanh bình và trù
phú. Em tự nhủ sẽ cố gắng học thật giỏi để mai sau xây dựng quê hương ngày càng
tươi đẹp ấm no hơn.
Viết bài văn tả phong cảnh - mẫu
10
Về với Bến Tre quê em, ai ai cũng thích thú trước vẻ đẹp của
những con rạch nhỏ ở Cồn Phụng. Tuy chẳng có tên gọi cụ thể nào, nhưng những ai
yêu mến vẻ đẹp bình dị, mộc mạc của miền sông nước, thì ắt sẽ biết đến cảnh đẹp
này.
Những con rạch ở Cồn Phụng trải dài len lỏi khắp nơi. Chúng
bò ngoằn nghoèo, lổm cổm như những con trăn lớn. Rạch này là do ông trời làm
nên. Mà ông cũng thật khéo tay, làm cho các con rạch lan tỏa tựa như một mạch
máu đang đưa nước đi nuôi sống cả vùng Cồn Phụng. Các con rạch chẳng rộng được
như sông, bề ngang áng chừng đôi ba mét. Nước rạch là nước dẫn về từ sông Cửu
Long, nên đặc một màu phù sa màu mỡ. Tuy không rộng, nhưng rạch lại có nhiều chỗ
khá sâu. Nên phương tiện di chuyển thích hợp nhất ở đây chính là thuyền, ghe nhỏ.
Điều tạo nên sự hấp dẫn tuyệt vời cho các con rạch, chính là khung cảnh hai bên
bờ của nó.
Rạch ở Cồn Phụng mang danh là rạch của Bến Tre, nên chẳng
có gì lạ khi hai bên bờ rạch trồng toàn dừa. Nhưng những cây dừa ở đây ngộ lắm.
Vì chúng chẳng phải dừa cạn, mà là dừa nước cơ. Cây dừa mọc lấp xấp ven rạch, gốc
và thân nằm hẳn trong nước. Những cành lá thì to và dài, chẳng thua kém gì họ
hàng dừa cạn. Các cây dừa mọc sát nhau, cành lá xuề xòe, bon chen ra tận giữa rạch.
Chúng tạo thành một cái mái vòm màu xanh lá, che trên mặt nước. Nhờ vậy, khi ngồi
thuyền con xuôi theo rạch, sẽ có cảm giác như đang lạc vào một thế giới khác -
thế giới của màu xanh, của dừa nước. Chẳng phải mỗi rạch ở Cồn Phụng mới có dừa
nước. Nhưng chỉ có nơi đây dừa nước mới khỏe, mới dày, mới đông đúc như vậy. Và
cũng chỉ ở nơi đây, dừa nước mới chịu khó dựng vòm che nắng chắn mưa cho con rạch
như thế. Cảm giác ngồi trên cái thuyền con xuôi theo dòng nước, trên đầu là mái
lá dừa xanh. Kết hợp với tiếng mái chèo khua nước lõng bõng và tiếng lá dừa rì
rào, tiếng chim kêu lích rích. Thì đúng là thư giãn vô cùng. Đó chính là cái
thú miệt vườn mà bao lâu nay người ta vẫn kể khi nhắc đến miền Tây sông nước.
Mỗi năm, có rất nhiều du khách đến lần đầu và trở lại thăm
những con rạch ở Cồn Phụng. Em rất vui và tự hào về điều đó. Bởi vẻ đẹp của quê
hương em đã được bà con ở khắp nơi ghi nhận, yêu mến.
Viết bài văn tả phong cảnh – mẫu 11
Biển là một khung cảnh thiên nhiên vô cùng đẹp. Mỗi khoảnh
khắc trong ngày, biển lại khoác lên mình những chiếc áo xinh đẹp khác nhau.
Nhưng em thích nhất, vẫn là biển lúc hoàng hôn.
Hoàng hôn bắt đầu khi mặt trời bắt đầu lùi về cuối núi. Những
tia nắng cuối của ngày tất cả chạy vội về nhà theo lời gọi của mặt trời. Cả
vùng mây trời và mặt biển chuyển sang màu đỏ ối. Màu đỏ này không giống màu đỏ
cam lúc bình minh đâu. Nó sẫm hơn và mang chút gì đó nặng nề hơn. Những cơn gió
cũng thổi càng lúc càng mạnh. Hàng dừa cao cứ thế ngả nghiêng nghiêng ngả, tán
lá vốn đã xác xơ nay lại càng xác xơ hơn nhiều.
Lúc này, nước biển chuyển sang màu xanh sẫm đến như là đen
tuyền của màu đen. Những cơn sóng cũng chẳng thể nhìn rõ màu sắc. Chỉ đến khi
chúng lao vào đến vỡ cát, vỡ tan thì em mới thấy. Nhưng sự hiện diện của chúng
vẫn vô cùng mạnh mẽ qua âm thanh oàm oạp, rì rào ầm ĩ. Không khí mỗi lúc một lạnh
lẽo hơn vì thiếu đi nắng ấm. Mặt cát bắt đầu ẩm ướt dần, không còn tơi mịn như
lúc chiều vì sương dần buông.
Hoàng hôn tuy dài hơn bình minh nhưng cũng là phút chốc. Ngắm
hoàng hôn trên biển, luôn mang lại cho em cảm giác bình yên đến lạ kì.
Viết bài văn tả phong cảnh – mẫu 12
Ai đã một lần được ngắm cảnh mặt trời lên trên biển thì sẽ
chẳng bao giờ quên được, đó là những khoảnh khắc vô cùng hùng vĩ của thiên
nhiên ban tặng cho con người. Thiên nhiên vốn có nhiều cảnh đẹp, nhưng có lẽ
hình ảnh mặt trời mọc trên biển ở đảo Cô Tô để lại trong tôi những ấn tượng sâu
sắc khó quên.
Xa xa, phía chân trời ngấn bể xanh thẳm, pha sắc hồng tươi,
vài tia nắng ló dạng đón chào ngày mới. Rồi ông mặt trời cũng nhô lên tròn
trĩnh và phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên cực lớn. Quả trứng cứ từ
từ đặt lên cái mâm bạc được dệt bằng cả chân trời màu ngọc trai nước biển ửng hồng.
Xung quanh cái vùng sáng hình rẻ quạt ấy là đủ các màu sắc ấm nóng, màu đỏ,
cam, vàng… quấn quýt hòa quyện vào nhau.
Màu nước biển thay đổi nhanh chóng, dường như có bàn tay của
người thợ nhuộm đang pha màu cho nước, đang từ màu xanh xỉn bàng bạc, nước biển
bỗng nhiên rực lên một màu xanh tươi rói. Từng góc, nước biển đổi màu theo ánh
sáng mặt trời. Ngay cả vài ba con tàu bé xíu đang buông trôi trên mặt biển cũng
được tắm đẫm trong làn ánh sáng sớm mai ấy, mọi thứ như đang được tẩy trần trở
nên trong veo, mát mẻ. Sau ánh sáng hình rẻ quạt, mặt trời hiện ra tròn trịa,
vàng cam rực rỡ rồi từ từ lên cao dần, như thể đang được thổi bay lên vậy.
Tiếng sóng biển rì rào như bài ca bất tận ca ngợi sự đẹp đẽ
giàu có của thế giới đại dương. Đến khi vùng đông thực sự hiện ra rực rỡ giữa
màu mây trắng, chiếu ánh sáng kì diệu xuống vạn vật thì cả mặt biển lóe sáng một
màu trắng bạc. Ánh sáng ấy phủ lên mặt biển, lan tỏa rất đẹp. Màu xanh của trời,
màu xanh của nước hòa lẫn với sắc màu của mặt trời tạo nên một màu sắc kì ảo
trên biển. Cảnh biển lúc này chẳng khác gì một bức tranh thiên nhiên tuyệt mỹ.
Trong ánh sáng dịu dàng đầu buổi bình minh, những tiếng
nói, tiếng cười vang rộn cả bãi biển xôn xao bàn luận về chuyện bác chài đánh
cá về những con thuyền ra khơi. Ngoài xa, sóng trở nên phẳng lặng nằm im. Phải
chăng nó cũng đang chạnh lòng buồn bã vì không được đùa giỡn với đám trẻ nhỏ.
Hiểu được điều đó những con sóng sau khi đã rút ra xa thì nhường chỗ cho những
làn sóng khác lan vào bờ để một lần nữa ca lên bản nhạc muôn thuở của biển
khơi.
Đoàn thuyền đánh cá rẽ màn sương bạc ra khơi. Bỗng thấp
thoáng những con thuyền giữa muôn ngàn sóng nước làm náo nức, xôn xao cả mặt biển.
Những cánh buồm vút cao thon thả nhìn xa chẳng khác gì những con chim cổ trắng
đang rướn cao như muốn cất tiếng hót. Chúng được nắng chiếu vào hồng rực lên
như đàn bướm múa lượn giữa trời xanh... Cũng có những cánh buồm ánh lên dưới
tia nắng mặt trời. Mọi người dắt tay nhau dạo trên bãi biển, nói chuyện vui vẻ.
Khuôn mặt rạng ngời, nở một nụ cười tươi tắn.
Một vẻ đẹp của biển, vẻ đẹp kiêu kì muôn màu muôn sắc ấy do
mây, trời, ánh sáng tạo nên. Trong mắt tôi, mỗi buổi bình minh trên biển trở
nên thật hiền hòa. Trong mắt biển, tôi chỉ là một sinh linh nhỏ bé. Nếu như những
làn sóng và bờ cát trên biển là người mẹ thì với tôi biển như một thiên thần.
Viết bài văn tả phong cảnh – mẫu 13
Nhắc đến biển của thiên nhiên thì không thể phủ nhận được
bãi biển quê em thật đẹp. Thế nhưng có hình ảnh con người nơi cùng biển cũng thật
đẹp biết bao nhiêu. Có những bác chài da sạm màu nắng gió, tiếng nói của bác dường
như cũng sang sảng, đang hồ hởi xuống thuyền. Ngay lúc này đây em như cũng thấy
được những tia nắng dường như cũng đã đổ xuống đùa nghịch trên vòm cây, nhảy
nhót trong những kẽ lá và bãi biển Đồ Sơn như cũng đã ồn ào hẳn lên.
Những con sóng biển không còn lăn tăn mà cuộn lên cuồng nhiệt
biết bao nhiêu. Những con sóng ở xa như kẻ cô đơn, dường như cứ mãi âm thầm, lặng
lẽ, nhưng vào gần bờ khi mà được gần người, nó lại chồm lên tung bọt trắng xóa
thật đẹp biết bao nhiêu. Con sóng như từng đợt, từng đợt một cứ mãi dào dạt nối
đuôi nhau chạy mãi, chạy mãi cho đến khi đến bờ lại vỡ òa ra những bọt trắng. Đến
với bãi biển không thể không nói đến bờ cát trải dài. Bãi cát như cũng thỉnh
thoảng thấy lóe lên những tia nắng chiếu và thật đẹp.
Khung cảnh hoàng hôn cũng được xem là một trong những cảnh
đẹp độc đáo trên biển Đồ Sơn. Khi mà hoàng hôn xuống thì cũng chính là lúc biển
như vắng lặng hơn, thưa thớt hơn rất nhiều. Ông mặt trời cũng đã từ từ lặn xuống
biển và sắc đỏ cam như đã bao trùm không gian. Con người như đứng trước biển
cũng thấy mình dường như cũng thật nhỏ bé và cô đơn. Đứng ở trước biển Đồ Sơn
nhìn cảnh hoàng hôn con người như cũng có cảm giác như nao lòng và buồn man
mác.
Có lẽ sau này khi trưởng thành em cũng sẽ được đi rất nhiều
nơi khác nhau, có nhiều cảnh biển đẹp, thậm chí đẹp hơn Đồ Sơn. Nhưng chắc chắn
rằng những cảm xúc những kỷ niệm với bãi biển quê hương này sẽ không bao giờ
phai nhạt trong tâm trí em được.
Viết bài văn tả phong cảnh – mẫu 14
Nước ta là một nước có đường bờ biển dài từ Bắc vào Nam,
tương ứng với đất liền là các đảo, quần đảo. Có lẽ tự hào và xúc động nhất phải
kể đến các quần đảo nằm rất xa đất liền như Quần đảo Trường Sa – một quần đảo
xa bờ của Việt Nam nằm hướng Đông Nam. Em đã từng được nhìn thấy quần đảo Trường
Sa trên nhiều phương tiện như báo, đài, sách giáo khoa và tivi.
Quần đảo Trường Sa là một tập hợp rất nhiều đảo nằm sát
nhau, chi chít lại trên bản đồ. Nhưng thực tế, các đảo cách nhau xa tới hàng
trăm ki-lô-mét nếu tính bằng đường bộ. Thời gian di chuyển giữa các đảo tính bằng
hàng giờ đồng hồ, thậm chí nửa ngày, vài ngày… Những đợt sóng cứ vỗ vào đảo,
nghe như những tiếng đồng hồ tích tắc. Có lẽ sóng biển là chiếc đồng hồ bấm giờ
vĩnh viễn không hết pin, hết điện, cứ vỗ mãi, kêu mãi những tiếng xuyên ngày
đêm như vậy.
Vào sáng sớm hay lúc chiều hoàng hôn, quần đảo Trường Sa đều
được soi chiếu chói lọi bởi ánh Mặt Trời chiếu lên mặt biển. Những đợt sóng lăn
tăn, những gợn, những đợt lấp la lấp lánh ánh Mặt Trời như kim cương rơi vào
lòng biển rồi vỡ tan. Gió trên biển cũng thật khắc nghiệt, những đợt gió cả
ngày cứ liên tục thổi vào các đảo, gió không ngừng như những đợt sóng vỗ bờ. Nhất
là vào ngày mưa bão, gió thường rất to và đem theo mưa nhiều. Có khi gió quật đổ
cây, tốc mái nhà. Do vậy, các chiến sĩ và người dân trên các đảo phải gia cố, nẹp
và đổ rào quanh gốc cây. Có lẽ rễ cây cũng hiểu chuyện, lo lắng mà đâm rễ thật
sâu vào lòng đất trên đảo. Thời tiết trên đảo chuyển mình rõ nhất có lẽ là hai
mùa trong năm: mùa mưa và mùa khô. Tương tự như mùa mưa và mùa khô trên đất liền,
ở đảo mùa khô cũng ít mưa, mùa mưa thì mưa rất nhiều, mưa như trút nước. Nơi
đây thật sự rất khắc nghiệt.
Những lúc lặng gió, cây cối sừng sững như những người lính
uy nghiêm bảo vệ vùng trời, vùng biển Tổ quốc. Lúc gió nổi lên, tán cây nghiêng
mình như những cô gái múa ba lê, nhẹ nhàng mà khéo léo, cứ thế tránh được những
làn gió muốn xô ngã, quật đổ mình. Đâu đó, những lá cờ Tổ quốc trên những cột cờ,
những bia khắc tên đảo, những mái nhà trụ mình giữa đảo lớn, những boong tàu,
trên lưng những người lính tuần biển,… đỏ rực, cờ bay phần phật, phấp phới
không ngơi nghỉ. Những lá cờ bay mãi, dệt mãi nên tinh thần thép, bất khuất, hi
sinh thân mình ra đảo xa bảo vệ lãnh hải nước nhà.
Trên các phương tiện thông tin đại chúng cũng đưa tin, có rất
nhiều những nguy hiểm, khó khăn rình rập các chiến sĩ nơi đảo xa. Lãnh hải của
nước ta luôn đứng trước thách thức bị xâm phạm, chiếm đóng trái phép. Phải trực
tiếp đến với biển đảo, ở đảo như các chiến sĩ mới thấy sự gian nan, khó khăn.
Là học sinh, em xin hứa sẽ học hành chăm chỉ, rèn luyện thật
tốt để mai này trở thành người có ích cho xã hội. Em sẽ luôn yêu nước mình, yêu
những người chiến sĩ vất vả. Màu cờ và sắc áo Tổ quốc là một niềm tự hào vô
cùng lớn lao, cần phải được giữ gìn. Mỗi học sinh chúng em sẽ là một tuyên truyền
viên, lan toả tình yêu và vẻ đẹp biển đảo tới khắp mọi người dân Việt Nam, bạn
bè của chúng em.
Rất nhiều những hình ảnh đẹp, bài viết hay nói về quần đảo
Trường Sa của nước ta. Đó chính là những tình yêu, những trái tim thổn thức,
yêu thương tới nơi đảo xa. Chúc cho các chú chiến sĩ luôn kiên trì, nhiều sức mạnh
để đứng vững giữa biển lớn, sóng cao.
Viết bài văn tả phong cảnh – mẫu 15
Thứ bảy tuần qua, tôi được ba mẹ cho đi Nha Trang thư giãn
vài ngày sau những giờ học căng thẳng. Nơi đây thật đẹp làm sao, sóng biển thật
hùng vĩ, sóng cuồn cuộn chao đảo như vừa có một trận gió lùa qua vậy. Ôi! Đàn
chim mòng biển bay qua bay lại trong ánh nắng mặt trời chói chang, từ trong bờ
nhìn ra biển chỉ thấy một quả cầu lửa khổng lồ núp sau một bờ biển đu đưa chao
đảo trong phong cảnh. Thật là một cảnh biển đầy thú vị và tuyệt vời, lí thú để
nhìn ngắm.
Khi đến nơi thì trời đã tối, mẹ bảo phải ngủ sớm để ngày
mai có sức đi chơi. Mẹ gọi tôi dậy rất sớm. Khi ra đến biển, tôi nghe tiếng
sóng rì rào giống như một khúc nhạc tươi vui.
Một ngọn gió lạnh thoảng qua làm cho những cây dừa đung
đưa. Sóng vẫn vỗ ào ào không ngớt, trời đất vẫn yên tĩnh.
Một vệt hồng xuất hiện lên ở phía chân trời, lớn dần cho tới
khi rải thành một con đường hồng thắm rạng rỡ từ đó đến chỗ chúng tôi. Mặt biển
thì óng ánh màu hồng nhạt.
Và phía chân trời mặt trời xuất hiện. Những tia nắng chói
chang bắt đầu trải khắp mọi nơi. Càng lên cao thì mặt trời dần dần mất đi màu hồng
mà xuất hiện màu đỏ chói chang. Mặt biển chói chang nhìn đến đau mắt.
Biển thức dậy hoàn toàn càng lúc sóng càng vỗ mạnh. Những
con thuyền sau khi ra khơi bây giờ đã về. Kìa một con sóng bỗng phóng cao lên,
hăng hái tiến nhanh vào bờ. Những con sóng cứ chồm lên nhau mà lao vào bờ, bọt
nước trắng xoá cùng những tiếng rì rào sôi động.
Buổi sáng ông mặt trời thức dậy vén màn sương mỏng, chiếu
những tia nắng xuống mặt biển làm biển sáng lên như dát bạc. Còn tới buổi trưa
thì biển lại nhẹ nhàng ôm từng con sóng như người mẹ ôm con vậy. Khi tối về thì
biển lại thay một bộ áo mới, màu đen, trông rất đẹp.
Viết bài văn tả phong cảnh – mẫu 16
Ai đã từng tham quan, chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Đà Lạt thì
không thể nào bỏ qua vẻ lộng lẫy của hồ Xuân Hương được.
Hồ Xuân Hương là một hồ nước đẹp hình trăng lưỡi liềm, nằm
giữa trung tâm thành phố Đà Lạt. Xung quanh hồ có rừng thông xanh ngắt được mệnh
danh là lá phổi của thành phố cùng các bãi cỏ, vườn hoa. Đây là địa điểm du
khách ưa thích đi dạo bộ hoặc xe ngựa khi đến tham quan thành phố Đà Lạt. Hồ
Xuân Hương là hồ nhân tạo. Mặt hồ rộng mênh mông, nhìn quá tầm mắt. Nước hồ có
màu xanh sẫm do bóng cây thông in lên, cùng bầu trời trong vắt, dịu mát của những
cụm mây lững lờ trôi. Dòng nước trong xanh tĩnh lặng, nhà cửa, phố xá, cây cối
hai bên bờ in bóng xuống dòng sông như là tranh vẽ.
Mỗi lần đến đây, gia đình em đều ghé vào Thuỷ Tạ - một công
trình kiến trúc nổi bật gắn liền với hồ Xuân Hương để chụp vài tấm ảnh lưu niệm,
ngồi uống nước và ngắm mặt hồ. Thuỷ Tạ là một căn nhà màu trắng với lan can rộng
nổi bật trên mặt hồ. Nhìn xa thấp thoáng như dáng một chiếc du thuyền sang trọng.
Đầu hồ là khu bán vé cho khách du lịch chơi đạp vịt. Nơi đây rất đông đúc những
hàng quán, xe ngựa, xe đạp đôi,… Từng vòng nước khuấy động mặt hồ loang ra từ
những con vịt của khách du ngoạn. Những làn gió nhẹ khiến hồ lăn tăn vảy cá
trên mặt phẳng như gương. Các bụi cây ven bờ cũng đu đưa theo gió và khẽ rung động
khi có cá đớp bọt nước dưới gốc. Phía xa, khoảng chục người đàn ông trung niên
có, già cũng cũng có, đang thả cần câu thư giãn cùng tách cà phê hay tờ báo.
Không khí vô cùng thoáng đãng, dễ chịu bởi hơi nước mát lạnh phả lên từ hồ.
Hàng thông quanh hồ cũng cất tiếng hát rì rào, ca ngợi vẻ kiều diễm cho một thắng
cảnh đặc trưng của xứ sở ngàn hoa và sương mù. Vài làn hơi trắng và trong bốc
lên từ mặt hồ, tạo nên cảm giác bồng bềnh huyền ảo.
Ngồi ngắm hồ Xuân Hương mà trong lòng lâng lâng một cảm
giác man mác. Em cảm thấy quê hương đất nước mình đẹp quá. Đẹp như một bài thơ,
một bản nhạc và một bức tranh chỉ có ở nơi em được sinh ra và lớn lên.
Viết bài văn tả phong cảnh – mẫu 17
Mùa xuân về, quê tôi lại khoác lên mình một chiếc áo mới. Ấy
là màu vàng rực rỡ của những cánh đồng hoa cải.
Những bông hoa cải nhỏ li ti, xếp thành từng chùm, tạo nên
một biển vàng trải dài bất tận. Gió thổi nhẹ, cánh hoa rung rinh, tỏa ra một
hương thơm ngát. Bướm lượn vòng quanh những bông hoa, ong bướm tìm mật. Cảnh tượng
thật là đẹp mắt và lãng mạn.
Chiều đến, khi ánh nắng mặt trời dần tắt, những cánh đồng
hoa cải lại khoác lên mình một màu tím nhạt. Bóng tối bao trùm, chỉ còn lại những
đốm lửa vàng lấp lánh của những bông hoa.
Tôi thường cùng các bạn ra cánh đồng hoa cải chơi đùa.
Chúng tôi chạy nhảy tung tăng giữa những bông hoa, hít hà mùi thơm ngát của đất
trời. Những kỷ niệm tuổi thơ đẹp đẽ gắn liền với cánh đồng hoa cải sẽ mãi khắc
sâu trong tâm trí tôi.
Viết bài văn tả phong cảnh – mẫu 18
Quê tôi có một cánh rừng phi lao xanh mát. Những cây phi
lao cao vút, thẳng tắp như những người lính canh gác. Lá phi lao nhỏ li ti, màu
xanh mướt, tạo nên một tấm thảm xanh trải dài.
Gió thổi qua, lá phi lao xào xạc như một bản nhạc du dương.
Chúng tôi thường ra đây chơi trốn tìm, hái lá làm đồ chơi. Cánh rừng phi lao là
nơi chúng tôi tìm thấy sự bình yên và thư thái. Chiều đến, khi ánh nắng mặt trời
dần tắt, cánh rừng phi lao lại khoác lên mình một màu xanh huyền ảo. Chúng tôi
ngồi dưới gốc cây phi lao, ngắm nhìn những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời.
Cánh rừng phi lao không chỉ là nơi vui chơi của chúng tôi
mà còn là lá phổi xanh của quê hương. Cánh rừng giúp điều hòa không khí, chắn
gió, bảo vệ đất.
Viết bài văn tả phong cảnh – mẫu 19
Vạn vật đang chìm trong giấc ngủ, bỗng từ đằng đông, một quả
cầu lửa khổng lồ từ từ nhô lên. Rồi chẳng biết từ đâu, tiếng gà gáy te te vang
khắp làng trên xóm dưới. Một ngày mới bắt đầu trên quê em.
Ông mặt trời bị tiếng gà đánh thức bất ngờ nên chưa tỉnh hẳn.
Ông vén tấm màn đêm, nhìn xuống trần gian bằng đôi mắt ngái ngủ, khuôn mặt tròn
trĩnh, hồng hào trông thật ngộ. Cùng với sự thức tỉnh của mặt trời, vạn vật
cũng bừng tỉnh giấc theo. Cây cối hả hê vươn tay đón chào ngày mới. Những giọt
sương đêm còn đọng lại trên cành cây, ngọn cỏ long lanh như những hạt ngọc.
Dưới ánh ban mai, chúng sáng bừng lên như những ngôi sao bé
nhỏ, xinh xắn dưới trần gian. Cảnh vật dần thay đổi. Bóng tối đã bị ánh sáng đẩy
lùi, phô ra vẻ đẹp của buổi sớm. Khi những tia nắng đầu tiên vừa đến mặt đất cả
một không gian trong trẻo sáng sủa đã mở ra trước mắt ta. Mặt trời lúc này đã
tươi cười rạng rỡ chứ không còn uể oải, ngái ngủ nữa.
Những tia nắng sớm tinh nghịch chạy đuổi nhau trên bãi cỏ
còn đẫm sương đêm. Làng quê lúc này đẹp như một bức tranh nhiều màu. Trên trời,
những đám mây trắng, hồng trôi lững lờ. Dưới cánh đồng, lúa đã bắt đầu ngả
vàng. Những bông lúa nặng hạt, uốn cong như chiếc cần câu, ngả đầu vào nhau thầm
thì trò chuyện.
Gió thổi vi vu, sóng lúa rập rờn. Hương lúa thoang thoảng
lan tỏa khắp không gian đánh thức khứu giác của những người khó tính nhất. Thỉnh
thoảng có cánh cò trắng bay lượn trên không càng làm tô điểm thêm cho cảnh đẹp
quê hương. Trong làn gió nhẹ sớm mai, mặt sông lăn tăn gợn sóng. Những con sóng
tinh nghịch nối đuôi nhau đùa giỡn xô vào bờ.
Mấy cậu bé đồng quê đeo cái giỏ bé xinh bên mình lững thững
đi dọc bờ sông tìm bắt cua còng. Khuôn mặt ánh lên niềm vui con trẻ. Con đường
làng quanh co, uốn lượn như một dải lụa khổng lồ. Hai bên đường, hàng cây
nghiêm trang đứng chào ngày mới. Tiếng chim hót líu lo hòa với tiếng ve râm ran
trong vòm lá tạo thành bản nhạc du dương nghe thật vui nhộn.
Trên đường làng, tiếng cười nói ồn ào, náo nhiệt hẳn lên. Mấy
bác nông dân đã vác cuốc ra đồng. Theo sau chân họ là mấy chú trâu chăm chỉ vừa
đi vừa kêu khe khẽ “ọ ọ”. Cái mặt hớn hớn, cái đuôi phe phẩy vẻ khoái chí vì sắp
được làm công việc quen thuộc hàng ngày giúp nhà nông.
Đám học trò tung tăng cắp sách tới trường. Trên vai, khăn
quàng đỏ thắm tung bay. Chúng nói nói, cười cười làm rộn rã cả một đoạn đường.
Mấy cô bác công nhân cũng vội vã đạp xe tới nơi làm việc. Màu áo xanh hòa với
màu nắng sớm đang chan hòa khắp nơi. Tất cả đã sẵn sàng cho một ngày mới.
Yêu quê hương, em yêu những nét đẹp của quê mình. Vào thời
điểm nào trong ngày, dù bình minh hay hoàng hôn cũng đều để lại ấn tượng sâu đậm
trong em. Sau này, dù đi đâu, về đâu, em cũng không bao giờ quên được miền quê
yêu dấu ấy.
Viết bài văn tả phong cảnh – mẫu 20
Chủ nhật vừa rồi là một ngày thật đẹp. Hà Nội bước vào mùa
thu với tiết trời mát mẻ, khô ráo và có nắng vàng ấm áp. Nếu không đi chơi thì
thật có lỗi với thời tiết đẹp như thế này. Vì vậy mà em đã xin phép bố mẹ để
cùng các bạn đi chơi ở công viên Cầu Giấy gần trường học.
Đây là một công viên không quá lớn, nhưng rất đẹp và gần
gũi với thiên nhiên. Vừa xuống xe buýt là chúng em đã đứng ngay trước cổng vào
của công viên. Đi qua cổng, chúng em được gặp một khuôn viên rộng rãi với nhiều
cây cối xanh mát. Dưới chân là con đường xi-măng bằng phẳng khá nhỏ, chỉ đủ cho
ba bạn cùng di chuyển. Bởi người xây dựng muốn để lại nhiều không gian nhất cho
thảm cỏ xanh ở xung quanh. Giữa thảm cỏ, mọc lên những cây bóng mát cao lớn.
Nào muồng hoàng yến, nào hoa sữa, nào phượng vĩ, rồi cả những cây mà em chẳng
biết tên. Cây nào cũng cao lớn, tỏa bóng mát rười rượi cho công viên. Nhờ có
chúng mà không gian trong công viên mát mẻ và trong lành. Đồng thời, chúng còn
là những chiếc ô che tự nhiên cho các luống hoa tươi xinh ở phía dưới. Lần nào
đến đây, em và các bạn cũng thích thú đi dạo vòng quanh vài vòng mà không biết
chán. Bởi cảm giác đi giữa những hàng cây, luống hoa xanh tốt luôn giúp cho tâm
trạng của chúng em tốt hơn.
Một lát sau, khi mỏi chân, chúng em liền kéo nhau sang khu
quảng trường ở bên cạnh. Ở đó gần một hồ nước rộng nên rất lộng gió và thoáng
đãng. Cạnh hồ, quảng trường được lát gạch bằng phẳng, rộng rãi với nhiều ghế đá
xung quanh. Chúng em ngồi ở đó nghỉ chân, uống nước rồi hồ hởi trò chuyện. Xung
quanh mọi người cũng trò chuyện phấn khởi, chơi thể thao, tập nhảy theo nhạc rộn
ràng nên chúng em không cần phải e ngại rằng bản thân sẽ làm ổn ảnh hưởng tới
người khác. Khi đã gần về chiều muộn, chúng em mới đứng dậy tiến về khu cổng
công viên để ăn vặt. Ở đây bày bán rất nhiều món đồ ăn vặt ngon như xúc xích,
kem cuộn, cá viên, nước mía, hoa quả dầm… Ăn uống no nê, chúng em tạm biệt nhau
và lên xe buýt để về nhà. Thế là kết thúc một chiều tuyệt vời ở công viên Cầu
Giấy.
Vẻ đẹp ở công viên Cầu Giấy thật bình dị và gần gũi với
thiên nhiên. Khi đến đây, em cảm thấy vui vẻ và thoải mái, quên đi những mệt nhọc
của cả một tuần học ở trường. Em mong rằng cuối tuần nào thời tiết cũng thật đẹp
như hôm nay để em lại được cùng các bạn đến đây vui chơi thêm nữa.
Viết bài văn tả phong cảnh – mẫu 21
Quê hương là nơi ra cất tiếng khóc chào đời, nơi chứng kiến
từng bước trưởng thành và là nơi đi về rất đỗi bình yên của mỗi người. Bởi thế
mà ta yêu hơn cả từng con đường, từng hòn đất và hơn cả là niềm tự hào về những
cảnh đẹp của quê hương. Với tôi, tôi rất yêu và thích cảnh đẹp của khu sinh
thái núi Ngăm ở quê tôi.
Khu sinh thái núi Ngăm cách Hà Nội 90km, cách trung tâm
thành phố Nam Định 12km và nằm gần quần thể di tích Phủ Dầy ở huyện Vụ Bản. Dọc
theo quốc lộ 38B ta sẽ đến với mảnh đất tuyệt đẹp mà tạo hóa đã ban tặng. Vượt
qua cảnh cổng màu vàng đồ sộ, bạn sẽ thực sự ngỡ ngàng trước với khung cảnh có
một không hai ở đây.
Phía bên tay phải là một nhánh sông nhỏ mà nước mùa nào
cũng trong veo, hiền hòa. Ven sông là cánh đồng lúa bát ngát, vào mùa hè lại
chín vàng ươm, tỏa hương thơm thân thuộc của ruộng đồng quê hương. Ở phí bên
tay trái chính là ngọn núi Ngăm phủ đầy thông. Càng đi lên cao, khách du lịch lại
được tận hưởng không khí thoáng đãng dưới đồi thông vi vu trong gió ngàn.
Nơi đây còn có dòng suối nhỏ chảy từ trên núi xuống. Một
dòng nước trong veo và mát lành khiến ai cũng cảm thấy mát mẻ giữa những ngày
hè oi bức. Ngồi trên núi, lắng nghe tiếng suối chảy róc rách trong tiếng gió
ngàn thì mọi mệt nhọc, lo âu về cuộc sống như được xua tan, nhường chỗ cho sự
thanh thản và an nhiên.
Hè về cũng là mùa sen nở. Ở chính giữa khu sinh thái là một
hồ sen lớn, xanh tốt sum xuê. Dưới ánh nắng chói chang của ngày hè, sắc hồng thắm
của những bông hoa càng trở nên lung linh và rực rỡ. Ngay cạnh đó là vườn trồng
hoa hướng dương với những cây hoa cao quá đầu người, bông hoa to bằng hai bàn
tay người lớn nở bung về phía mặt trời. Hương thơm của các loài hoa cùng hương
nắng, hương gió của mảnh đất nơi đây đã tạo nên một mùi vị rất đặc biệt, làm mê
lòng bao người nơi đây.
Bên cạnh đó, khu sinh thái núi Ngăm còn là nơi vui chơi bổ
ích, lí thú cho mọi người. Có rất nhiều trò chơi giải trí như trượt patin, xích
đu, đạp xe đạp hay là đùa nghịch trong làn nước mát nơi bể bơi. Du khách cũng
được thưởng thức những món ăn đồng quê, đặc sản nơi đây.
Khu du lịch sinh thái núi Ngăm rất đẹp khiến ai đã từng đến
đây đều muốn quay trở lại. Là những người con quê hương, mọi người hãy chung
tay bảo vệ và phát triển khu du lịch này.
Viết bài văn tả phong cảnh – mẫu 22
Hè đến, để thưởng cho danh hiệu học sinh giỏi em mới vừa đạt
được ở năm trước, bố mẹ dẫn em đi dạo Hồ gươm chơi. Chao ôi! Khung cảnh ở đây mới
đẹp và thơ mộng làm sao!
Mặt hồ phẳng lặng, trong veo, thỉnh thoảng có những làn gió
thổi nhè nhẹ khiến mặt hồ lăn tăn xao động. Nước hồ xanh mướt trong vắt, những
hàng liễu rủ lơ thơ hai bên hồ như những cô thiếu nữ mười sáu, mười bảy đứng chải
tóc làm duyên. Mặt hồ trong vắt nhìn trên cao xuống như một tấm gương phản chiếu
bầu trời cao và trong xanh trên kia. Hai bên bờ là thảm cỏ xanh mượt, bóng bẩy,
căng tràn sức sống, rộng bao la. Giữa hồ là cầu Thê Húc màu đỏ son, cong cong
như con tôm nối liền đền đền Ngọc Sơn cổ kính, thiêng liêng. Không gian ở hồ vừa
mát, vừa trong trẻo, vừa bình yên lại thành bình làm sao, lòng người nhờ vậy mới
nhẹ nhàng và yên ả. Em được thưởng cho một cây kem chanh ở vẹn hồ, vừa ngắm cảnh,
vừa được ăn kem, cảm giác mới tuyệt vời và sung sướng làm sao. Chị gió khẽ mơn
man trên từng vòm lá rồi chốc chốc vuốt ve lên mái tóc em. Những tia nắng vàng
tươi như rót mật lấp lánh trên mặt hồ như những đồng tiền vàng sóng sánh.
Em rất vui và hạnh phúc khi được đến hồ Gươm trải nghiệm,
đây sẽ là một kỉ niệm đáng nhớ trong cuộc đời em, khung cảnh bình yên ấy sẽ lưu
giữ mãi trong trái tim em.
Viết bài văn tả phong cảnh – mẫu 23
Em sinh ra và lớn lên ở một làng chài ven biển. Tuổi thơ gắn
liền với sông nước, mùi của muối, mùi của biển khơi. Nơi đây khung cảnh đẹp đẽ,
giản dị và thật yên bình, luôn dang rộng vòng tay đón những người con xa xứ
quay về.
Địa phương em, một làng chài nhỏ ở ven biển đồng bằng sông
Cửu Long, không gian rộng lớn và thoáng đãng. Ban ngày gió từ biển thổi vào mát
rượi, ngồi ở ngoài hiên nhà đan lưới đánh cá cùng mẹ mà cảm nhận từng hơi gió
biển luồn vào tóc, cảm giác yên bình không nơi đâu có được. Vùng quê của em, đẹp
nhất là vào những buổi bình minh lên, khi mà mặt trời bắt đầu lật tấm màn buổi
đêm và thức dậy, mặt biển chuyển từ màu đen huyền bí về với màu xanh hiền hòa,
những con sóng vỗ vào bờ, sủi bọt trắng xóa. Phía đằng Đông, ông mặt trời rực lửa
nhô lên từ mặt biển khơi, cả một vùng trời nhuộm màu vàng cam, gơn ánh hồng. Một
luồng ánh sáng từ từ tỏa chiếu xuống những bãi cát vàng. Xa xa, những con thuyền
của bà con đã trở về sau một đêm đánh bắt, cánh buồm in ánh nắng hắt lên mặt biển
nhìn thật thơ mộng, khung cảnh làng quê lúc ấy không khác gì một bức tranh thủy
mặc trữ tình. Thỉnh thoảng cũng có vài bác nhiếp ảnh gia đến ghé thăm làng, ai
cũng phải chụp được một tấm ảnh bình minh mới yên tâm ra về. Bình minh nơi đây
lạ lắm, không như bình minh ở các khu biển khác, bình minh bắt đầu sớm hơn
nhưng lại kéo dài rất lâu và những chiếc thuyền đổ về tựa như một ngày hội mới.
Thoáng xa xa những con thuyền, nhắm mắt lại nghe tiếng sóng vỗ rì rào và tiếng
gió, tiếng chim đâu đó như một bản tình ca của quê hương thân thuộc, mở mắt đã
thấy thuyền chưa cập đến bến. Cha mình trần chuyển những thùng tôm cá đầy ắp
đánh được đêm qua, người vẫn còn mặn mòi vị muối biển. Con người làng chài là
thế, chất phác, mộc mạc mà chân thành. Cha khen quê mình đẹp quá, người từ đất
liền nhìn ra thấy bình minh rực rỡ cánh buồm, người từ biển nhìn vào lại thấy cả
một vùng quê yên bình bắt đầu thức giấc, những chị mẹ ra đón chồng con đi đánh
bắt về, ánh nắng hắt vào mặt vàng óng và đượm tình, thế mới thật là đẹp!
Vùng quê em giản dị và yên bình là thế, mỗi sáng ngắm cảnh
bình minh rực rỡ đã thấy lòng tràn đầy năng lượng và tâm hồn thư thái biết bao
nhiêu. Em rất yêu làng chài quê em.
Viết bài văn tả phong cảnh – mẫu 24
Thiên nhiên luôn mang đến cho con người những điều kỳ diệu.
Giữa bộn bề của cuộc sống hiện đại, một khung cảnh thiên nhiên bình yên luôn là
chốn dừng chân lý tưởng để tâm hồn được thả lỏng, thư thái. Trong số những
phong cảnh mà em từng được ngắm nhìn, không nơi nào để lại trong em nhiều ấn tượng
như cánh đồng lúa quê em vào mùa gặt.
Từ xa, cánh đồng hiện ra như một tấm thảm vàng óng ả trải
dài đến tận chân trời. Những bông lúa trĩu hạt đung đưa theo từng cơn gió nhẹ,
tạo thành những làn sóng lúa mềm mại, uyển chuyển như một bản nhạc dịu dàng của
thiên nhiên. Không khí trên cánh đồng thật trong lành, mang theo mùi thơm ngọt
ngào của lúa chín, xen lẫn hương đồng gió nội. Bầu trời cao vời vợi, trong
xanh, chỉ điểm xuyết vài đám mây trắng lững lờ trôi.
Dọc theo con đường nhỏ dẫn ra cánh đồng, những hàng tre
xanh rì rào trong gió, như đang trò chuyện với nhau về một mùa bội thu sắp đến.
Ven bờ ruộng, những chú cò trắng thong thả kiếm ăn, thỉnh thoảng lại dang rộng
đôi cánh bay vút lên không trung, tạo nên một bức tranh đồng quê yên bình và
thơ mộng.
Trên cánh đồng, không khí làm việc nhộn nhịp, vui tươi. Những
bác nông dân đội nón lá, mặc áo nâu sờn, hăng say thu hoạch lúa. Tiếng cười nói
rộn ràng hòa lẫn với tiếng xào xạc của những bó lúa được cắt và gom lại. Nhìn
những gương mặt rạng rỡ, lấm tấm mồ hôi nhưng ánh lên niềm vui, em cảm nhận được
sự vất vả nhưng đầy hạnh phúc của người nông dân khi nhìn thấy thành quả lao động
của mình.
Xa xa, những chiếc máy tuốt lúa hoạt động hết công suất, tiếng
máy nổ giòn tan vang vọng cả cánh đồng. Những hạt lúa vàng óng được sàng lọc,
chất thành từng đống, chờ được đưa về nhà. Một số em nhỏ chạy lon ton theo cha
mẹ, háo hức phụ giúp những công việc nhỏ như gom rơm, nhặt lúa rơi. Rơm vàng được
phơi thành từng đụn lớn ven đường, tỏa ra một mùi hương ngai ngái quen thuộc.
Mặt trời dần ngả bóng về phía tây, nhuộm cả cánh đồng một
màu cam rực rỡ. Cảnh vật như được khoác lên một tấm áo mới, lung linh và ấm áp
hơn. Những tia nắng cuối ngày nhẹ nhàng đậu trên vai người nông dân, lấp lánh
trên những giọt mồ hôi đang lăn dài. Cánh đồng lúc này bỗng trở nên yên ả hơn,
chỉ còn lại tiếng gió thổi vi vu và tiếng bước chân của những người nông dân
đang trở về nhà sau một ngày lao động.
Ngắm nhìn khung cảnh ấy, lòng em dâng lên một niềm yêu
thương và tự hào về quê hương. Cánh đồng lúa không chỉ đẹp mà còn gắn liền với
cuộc sống của biết bao con người, là nguồn sống, là niềm hy vọng và là sự gắn kết
giữa con người với thiên nhiên. Em thầm mong rằng dù cuộc sống có đổi thay,
cánh đồng quê em vẫn sẽ mãi giữ được vẻ đẹp bình dị và thân thuộc như thế.
Viết bài văn tả phong cảnh – mẫu 25
Mỗi khi có dịp về quê ngoại, em luôn háo hức được ra bờ
sông ngắm nhìn cảnh vật nơi đây. Con sông quê không chỉ là dòng nước hiền hòa
chảy qua làng mà còn là chứng nhân của biết bao kỷ niệm tuổi thơ em. Mỗi lần đứng
trước dòng sông, em đều cảm nhận được sự yên bình, êm đềm mà thiên nhiên ban tặng
cho quê hương.
Con sông uốn lượn như một dải lụa mềm mại vắt ngang qua
làng. Nước sông trong veo, phản chiếu ánh mặt trời lấp lánh như những viên ngọc
nhỏ lăn tăn trên mặt nước. Vào buổi sáng, sương sớm còn vương nhẹ trên mặt
sông, tạo nên một làn hơi mờ ảo, khiến cảnh vật trở nên thơ mộng hơn. Những cơn
gió nhè nhẹ thổi qua, làm gợn lên những con sóng nhỏ xô vào bờ cát.
Bờ sông được phủ kín bởi những rặng tre xanh rì, thân tre
cao vút, vững chãi, tỏa bóng mát xuống mặt nước. Gió thổi qua, những chiếc lá
tre lay động tạo nên tiếng xào xạc như một bản nhạc thiên nhiên du dương. Xen lẫn
trong những rặng tre là những bãi cỏ xanh mướt, trải dài như tấm thảm mềm mại.
Dọc bờ sông, những bác nông dân đang cần mẫn gánh nước tưới
ruộng. Những chiếc gầu múc nước kẽo kẹt, đưa nước từ sông lên những thửa ruộng
gần đó. Xa xa, những con thuyền nhỏ nhẹ nhàng trôi trên mặt nước. Bác ngư dân với
chiếc nón lá quen thuộc, khéo léo điều khiển mái chèo, thỉnh thoảng lại buông
lưới, mong bắt được mẻ cá tươi.
Vào buổi trưa, mặt sông như một tấm gương khổng lồ phản chiếu
ánh nắng chói chang. Lúc này, những chú cò trắng lại xuất hiện, sải cánh bay lượn
trên bầu trời rồi đậu xuống ven sông tìm mồi. Một số em nhỏ trong làng tranh thủ
ra bờ sông chơi đùa, vọc nước mát lạnh hay cùng nhau thả những chiếc thuyền giấy
trôi theo dòng nước. Tiếng cười nói trong trẻo hòa cùng tiếng sóng vỗ tạo nên một
không gian tràn ngập niềm vui.
Chiều xuống, bầu trời dần chuyển sang màu vàng cam rực rỡ.
Mặt trời lặn dần sau rặng tre, để lại những tia sáng cuối ngày le lói trên mặt
sông. Những cánh chim bay về tổ, lướt nhẹ trên mặt nước, để lại những gợn sóng
lăn tăn. Người dân làng quê kết thúc một ngày lao động, thong thả trở về nhà,
mang theo những giỏ cá tươi đầy ắp.
Cảnh vật ven sông lúc này trở nên yên bình hơn bao giờ hết.
Không còn sự nhộn nhịp của ban ngày, chỉ còn lại những cơn gió nhẹ thổi qua
mang theo hương thơm của lúa chín từ cánh đồng xa xa. Lũ trẻ sau một ngày nô
đùa cũng đã theo chân mẹ về nhà, để lại bờ sông những dấu chân nhỏ xinh in trên
nền cát.
Em rất yêu con sông quê hương, bởi nó không chỉ mang vẻ đẹp
bình dị mà còn gắn liền với cuộc sống của biết bao người dân nơi đây. Dòng sông
hiền hòa ấy không chỉ nuôi dưỡng làng quê mà còn lưu giữ bao kỷ niệm êm đềm của
tuổi thơ em. Dù mai sau có đi xa, em vẫn sẽ luôn nhớ về con sông yêu dấu với tất
cả tình cảm trìu mến nhất.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét